Bài đăng

Đang hiển thị bài đăng từ Tháng 6, 2025

Honey – Vong Co in English

Honey – Vong Co in English Honey! Do you know I love you and miss you so much? Night after night I cannot slee‑e‑ep… soo‑ooo‑ooo… well! You're leaving me because of money. I do know I, who have nothing, I just love you by my heart, my soul. I don’t know what to do! No car, no job, no money, no home. I will die very soon! Honey, come back, you can save my life!

Mái Ấm Quê Mình

Hình ảnh
  🌿 LỜI GIỚI THIỆU 🌿 Xin mời bạn ghé thăm một mái ấm – nơi những con người bình dị kết nối nhau bằng sợi tơ nghĩa tình, nơi tiếng cười pha lẫn chút hóm hỉnh len lỏi qua từng gian bếp, chái hiên, luống rau, giàn cau xanh mướt. “ Mái Ấm Quê Mình ” không chỉ là một bài thơ, mà còn là một bức chân dung gia đình được dệt nên từ hơi thở làng quê Yên Mỹ – miền đất tổ ấm áp nhân nghĩa, nơi gốc rễ gia phong bám sâu và cành lá tình thân luôn tươi xanh mặc nắng mưa dâu bể. Ở đó, mỗi người là một nét vẽ riêng: Người anh cả vững như bóng núi, che mưa nắng cuộc đời; chị dâu cả chăm lo hương khói, gìn giữ nếp nhà. Người ra đi gieo duyên nơi cửa Phật, người ở lại gói hạt ngọc ruộng đồng. Có chị duyên thầm như nắng sớm, anh hiền khô mà bát rượu đượm tình, chị nết na, anh chân thành, chị khéo vun vén, tiếng hát dân ca len lỏi chiều quê. Ở đó còn có người anh đon đả mời khách, cậu em nâng niu từng nét phấn bảng, người em dâu út thoăn thoắt bên bếp lửa hồng, để mâm cơm nhà mãi thơm...

TẶNG CHỊ DINH – BÉ HẠT TIÊU

Hình ảnh
  Giữa nhịp sống hối hả, có những con người bước vào đời ta lặng lẽ, nhưng để lại dấu chân ấm áp chẳng thể phai mờ. Chị Dinh — bé hạt tiêu nhỏ nhắn nhưng đầy nghĩa tình — đã mang chút hương Bắc Giang vải ngọt, gói trọn tình thân, vun vén từng bữa cơm, nếp nhà, sưởi ấm gian bếp nhỏ của một mái ấm nơi Yên Mỹ hiền hòa. Bài thơ “Tặng Chị Dinh – Bé Hạt Tiêu” ra đời như một lời gửi gắm chân tình , một lời tri ân hóm hỉnh mà chân thành, gom lại những buổi sớm pha sữa, tối khép đèn, những nụ cười hiền ru bà ngon giấc, những phút quây quần rộn rã tiếng cười rơi răng… Từng câu, từng chữ là lời nhắn gửi: dù chị có đi xa, có góp mặt nơi giàu sang phú quý, thì hy vọng một góc trong tim chị vẫn luôn giữ ấm hình bóng gia đình mẹ Đào, bố Mai — nơi vun vén yêu thương, trọn vẹn nghĩa tình. Mong chị, dù sớm hay muộn, vẫn nhớ đường về, vẫn giữ trọn tấm lòng hạt tiêu mộc mạc, hiền lành và đượm vị thương yêu như chính cái tên mà mọi người đã trao: “Sát thủ mọt”… để mỗi khi nhớ về, ta lại mỉm cười,...

Giữ Lửa Mái Nhà Chung

Hình ảnh
  Giữ Lửa Mái Nhà Chung   (Yên Mỹ, ngày 21/6/2025) Mái xưa rợp bóng Mai Đào , Nắng quê đậu lại ngọt ngào vườn xuân. Yên Mỹ đất tổ nghĩa nhân, Gốc sâu rễ bám, tình thân vững bền. Vượng lo vun vén dưới trên, Tay gìn nếp cũ, giữ nền tổ tông. Thịnh xưa vun vén ngược dòng, Giờ nơi cực lạc, sen lòng thoảng bay. Vinh ngáy rền giấc mộng say, Mơ lời ru chở khói bay qua đò. Quang (con trai) gieo tri thức đêm ngày, Nâng niu con chữ, ươm vườn thơ say. Hằng mẫn cán, dáng nghiêng bay, Lời như nước chảy, hương say ngọt mềm. Hà thông minh, dạ dịu êm, Như Đào hé nụ, xuân thêm rạng ngời. Hương khéo léo, tâm tuyệt vời, Việc nhà gọn gẽ, tiếng đời nghĩa ân. Hiên buông tiếng hát nhẹ ngân, Gánh trăng hong bếp, khói vờn sương bay. Uẩn dâu cả, dạ đong đầy, Lời như gió nhẹ ru lay cánh diều. Mận chăm luống đất sớm chiều, Tay nâng mầm biếc nở điều nghĩa nhân. Nga xa vẫn giữ dạ gần, Thương quê, nhớ cội, như thân chẳng rời. Vân lo cơm nước sớm mai, Nồi thơm khói bếp, bữa ...

Gốc Mai Cành Đào

Hình ảnh
  🎵 Gốc Mai Cành Đào (Lời & Nhạc: Đặng Đức Quang) 🎶 [Đoạn 1] Mái ấm xưa, ươm con khôn lớn, Yên Mỹ quê hương, nghĩa thẳm tình dày. Vượng gánh vác, Thịnh siêng năng, tận tình, Vinh lặng mà sâu, Quang hiền hòa, chân tình. Hằng dịu êm, Hà tinh anh, lanh lợi, Hương tháo vát, Hiên duyên dáng ca hay. Anh em thuận hòa, keo sơn gắn bó, Bóng cha mẹ hiền, tỏa mãi trong tim. 🎶 [Đoạn 2] Uẩn dâu cả, chăm lo vun gốc Đặng Gia, Mận sớm hôm gom nắng lửa nhặt mưa rào. Nga đảm đang, vẹn tình xa xứ, Vân tảo tần, lo bữa cơm sum vầy. Quang mộc mạc, Chung siêu mẫu nhiệt tình, Hải khôn ngoan, Chiến trầm tĩnh ung dung. Rể quý như con, bát cơm chan nghĩa gia đình, Mái nhà luôn ấm, phúc lộc đong đầy. 🎤 [Rap] Yo! Quang cất khúc Gốc Mai Cành Đào , rễ sâu cành bền, tám anh chị em chung nhịp ca: Phượng Sơn, Quân Tuyết — Vượng Uẩn đầu đàn, tình nghĩa khôn nguôi; Mơ Thanh, Quang Mây, Đặng Thành — Thịnh Mận kề vai, keo sơn bền chặt; Quyền Thủy, Diệu Sô — Hằng Quang đồ cổ, h...

Mừng Sinh Nhật Cháu Đặng Ngọc Châu

Hình ảnh
  Mười ba tuổi, Bông – Ngọc Châu của cả nhà – thắp lên ánh nến lung linh, mang theo bao ước mơ trong trẻo và hơi ấm tình bà nội vẫn âm thầm chở che cho con từ miền cực lạc. Hè năm nào, Bông trở về Việt Nam, ríu rít quanh bà, nghe bà gọi: “ Bông ơi, Bông ơi! Đập cho bà con muỗi! ” rồi nép chặt trong lòng bà những đêm mưa gió, sấm chớp đùng đoàng. Giờ bà đã an nghỉ bên tổ tiên, để lại trong Bông biết bao kỷ niệm êm đềm, những câu hát ru đong đầy tình quê, như sợi tơ ấm quấn lấy tâm hồn con giữa xứ Karzan tuyết trắng lạnh giá. Hôm nay, Bông cười rạng rỡ bên mẹ Nga, bố Vinh, chị Ngọc – cả gia đình luôn kề bên, chở che, dìu dắt Bông thành thiếu nữ xinh đẹp, nết na, học giỏi và ngày càng nở rộ tài năng thiên phú. Ngọn nến sinh nhật cũng là ngọn lửa yêu thương, sưởi ấm tình ruột thịt, nối bà với cháu bằng miền thương nhớ chẳng bao giờ phai. Chúc Bông tuổi mới ngày càng bản lĩnh, đúng khí chất con bố Vinh mẹ Nga, để luôn xứng đáng với di sản tình bà đã gửi trao – một mạch nguồn quê h...

TÌM NHAU - MƯA & NẮNG - NẮNG THU

  🌿 TÌM NHAU Hạ thả tơ vàng trôi cuối gió, Thu hong giọt nhớ ướt lưng đồi. Ta theo nắng cũ về trong mộng, Chạm mắt người xưa giữa mưa rơi. 🍃 MƯA VÀ NẮNG Hạ vương hạt nắng bên thềm, Thu mang giọt nhớ ru êm lối về. Ta ngồi hong gió đê mê, Nghe mưa rơi nhẹ, tìm quê mắt người. Nắng tan giữa buổi chơi vơi, Mưa thu chạm khẽ nụ cười thoảng hương. 🍂 NẮNG THU Hạ lặng hong vàng mấy nắng phai, Thu về rón rén giọt mưa dài. Trên vai gió hát lời ai đó, Dưới bóng tình rơi tiếng lá bay. Ta giữa mênh mang ngày nắng cũ, Người bên lặng lẽ mảnh mưa lay. Một thoáng chơi vơi, buồn vỡ mộng, Nắng còn chờ gió, đợi mưa say.

KÝ ỨC BRISTOL

  KÝ ỨC BRISTOL – CHIỀU CUỐI THU (Đặng Đức Quang – Tìm lại ký ức) Chiều thu Hà Nội dịu dàng, Nắng như dải lụa thướt tha mái nhà. Tôi về trên phố quen qua, Ly cà phê ấm – se da cuối ngày. Gió về thức dậy heo may, Hương hoa sữa cuốn vơi đầy nhớ nhung. Một miền ký ức mông lung, Hiện về chậm rãi, như từng thước phim... Mùa tôi rời khỏi chốn quen, Ba ba tuổi, dấn thân bên xứ người. Bristol – mảnh đất tuyệt vời, Education First – rạng ngời khát khao. Tôi như cánh gió lao xao, Học từng điều nhỏ, dạt dào niềm tin. Từ năm mười đến mười một, Nơi đây lưu dấu tuổi hoa một thời. Bristol – cổ kính sáng ngời, Giao hòa hiện đại, đất trời bình yên. Đường xưa lát đá êm đềm, Sông Avon lặng lẽ ôm miền ước mơ. Cầu cong vắt ánh trăng thơ, Lung linh văn hóa giao thoa bao đời. Trường xưa danh tiếng rạng ngời, Nuôi tôi khôn lớn nên người hôm nay. Mỗi ngày trên chuyến xe bay, Tầng hai đỏ thắm, lòng đầy khát khao. Cà phê thơm nóng, môi mừng, Ngắm thành phố thức, tưng bừng sớ...

GIỮ TRĂNG TRONG MÌNH

Hình ảnh
  GIỮ TRĂNG TRONG MÌNH Em ơi, đừng bước loanh quanh, Tìm trăng giữa chốn nắng hanh giữa ngày. Trăng đâu ẩn dưới tầng mây, Chẳng khi chói lóa, chẳng bay giữa chiều. Đừng buông câu hát liêu xiêu, Như kinh rớt lại những điều hư không. Người nghe đâu thấu cõi lòng, Chữ chân – chữ nghĩa theo dòng gió bay. Em là một đốm sáng lay, Giữa bao ánh chớp giữa ngày chênh chao. Biển đời thăm thẳm trăng sao, Em đem giọt ngọc thắp vào thế gian. Đừng quên niềm tin dịu dàng, Kẻo cây hóa úa, đất vàng hóa khô. Bình minh sẽ hóa chiều mờ, Nếu em đánh mất ánh mơ vô bờ. Tình yêu – em giữ như thơ, Dẫu bao giông tố, dẫu bờ chênh nghiêng. Tình người là ánh bình yên, Nối bao lối rẽ dịu miền bước chân. Em ơi, giữ lấy đường gần, Dẫu ngày mỏi gối, dẫu thân nhọc nhằn. Đừng quên nhân ái âm thầm, Tựa sương gieo hạt – trổ mầm trái tim.

ÔNG BINH ƠI!

Hình ảnh
  GỌI NHẦM TÊN (Yên Mỹ, 14/6/2025) Xe tăng chạy, Bố Quyền ngồi, Bảo Bảo hét: “Ông Binh ơi!” (1) Bố khẽ cười, Nhìn con trai: “Không phải Binh, Ông Quang đấy.” Gió lao xao, Tán nắng lay, Tên ai đó Trôi đâu đây… Ông Binh nhỉ, Đi xa rồi, Tận Kazan, Thành phố vui. Ông Quang đứng, Cười không lời, Tim hơi nhói, Mắt xa xôi… Bảo thơ bé, Gọi sai thôi, Vẫn yêu lắm Nụ cười tươi. Rồi mai nhớ, Khi lớn khôn, Có hai ông Luôn yêu con. Một người đi Xa vời vợi, Một người chơi Cùng Bảo ngoan. Tên có thể Nhầm một lần, Tình thì chẳng Bao giờ phai. (1) Ông Binh chính là ông Vinh, em trai của bà nội Bảo Bảo.

YÊN MỸ QUÊ TÔI

Hình ảnh
  YÊN MỸ — GIỮ HỒN QUÊ, THẮP SẮC MỚI Giữa nhịp đô thị hối hả của Hà Nội, chỉ cần rẽ một lối nhỏ ven sông Hồng, ta đã về đến Yên Mỹ — một miền quê níu chân người bằng nét đẹp mộc mạc, thanh bình, lại khéo léo thắp lên hơi thở mới của thời đại. Người ta vẫn gọi nơi đây bằng cái tên thân thương: “ Tiểu Lan Châu ” — hòn đảo phù sa nhỏ, vẹn nguyên vị phù sa, đậm đà nghĩa tình. Từ Lan Châu xưa đến Làng Yên Mỹ hôm nay Trải qua bao thế kỷ, từ tên gọi Tiểu Lan Châu đến Yên Mỹ với ý nghĩa “ bình yên, tươi đẹp ”, vùng đất này vẫn giữ vẹn nguyên nếp sống ân nghĩa, chan hòa. Những năm gần đây, Yên Mỹ tự tin khoác lên mình diện mạo mới: làng quê được số hóa, nông dân bán hàng qua mạng, wifi phủ sóng khắp làng, du khách dễ dàng chia sẻ từng khoảnh khắc đẹp chỉ bằng một cú chạm điện thoại. Vẫn là hồn quê đó, nhưng thêm một nhịp sống văn minh, hiện đại, mang dáng dấp của một “ thôn thông minh kiểu mẫu ” giữa lòng thành phố. Hào khí hiền tài — Bản sắc của đất học Nói đến Yên Mỹ, người ta...

GÁNH TRĂNG XƯA

Hình ảnh
  Có những mùa trăng lặng lẽ đi qua, không rực rỡ, không phô trương, nhưng âm thầm đọng lại trong ký ức như một vệt sáng không tắt. Với những ai từng sống nơi đồng ruộng, từng cắm mặt cuốc đất, gánh rau giữa đêm trăng muộn, thì ánh trăng ấy – dù xưa cũ – vẫn luôn hiện hữu: trên vành nón, trong giọt mồ hôi, giữa luống rau và đôi vai gầy của mẹ. “ Gánh Trăng Xưa ” là một khúc hát nhớ thương – không bi lụy, không hoài cổ – mà là lời tri ân nhẹ nhàng, rưng rưng. Từng câu thơ là một lát cắt ký ức, là sự trở về với vùng quê Yên Mỹ những năm 80–90 của thế kỷ trước – nơi ánh trăng không chỉ rọi xuống triền sông mà còn soi vào tâm hồn những con người cần lao: Mẹ, các anh chị, và cả chính tác giả – những người từng gánh cả mùa màng, cả tháng năm, và có khi… gánh luôn cả ánh trăng quê vào đời mình. Đọc bài thơ, ta không chỉ thấy cảnh mà nghe được tiếng: tiếng nước róc rách, tiếng trăng thở khẽ qua kẽ lá, tiếng gió lùa qua áo nâu sẫm sương. Ta như chạm được vào những dáng người còng lưng ...

BẦU TRỜI TIẾNG ANH

Hình ảnh
  Ảnh minh họa BẦU TRỜI TIẾNG ANH Ở làng Yên Mỹ, nơi những rặng bần già che nghiêng con đường đất nhỏ ven sông Hồng, có một lớp học đơn sơ nằm lọt thỏm giữa ruộng đồng và những mái nhà lợp tôn cũ kỹ. Cuộc sống nơi đây còn nhiều thiếu thốn. Trẻ con quen với tiếng sáo diều và trò đuổi bắt hơn là con chữ. Với chúng, tiếng Anh là điều gì đó xa lạ, vô nghĩa – một thứ ngôn ngữ của người khác, thế giới khác. Nhưng có một người không nghĩ vậy. Thầy Quang, 34 tuổi, tốt nghiệp Khoa Ngôn ngữ và Văn hóa Anh - Mỹ, trường Đại học Ngoại ngữ – Đại học Quốc Gia Hà Nội. Sau hơn mười năm lăn lộn với nghề dạy học ở thành phố, thầy trở về làng – về nơi bùn đất bám chân, về nơi từng là tuổi thơ của mình. Thầy mang theo giấc mơ giản dị: để những đứa trẻ quê nhà được chạm vào thế giới, qua một thứ ngôn ngữ mới mẻ. Thế nhưng, hiện thực phũ phàng hơn thầy tưởng. “Thưa thầy, học tiếng Anh để làm gì ạ? Nhà em làm ruộng suốt đời chứ có đi nước ngoài đâu...” “Con không thích học tiếng Anh, khó hiểu ...

CHÚC MỪNG SINH NHẬT NGUYỄN TƯỜNG

  CHÚC MỪNG SINH NHẬT NGUYỄN TƯỜNG (13/06/2025) Tường ơi, sinh nhật đến rồi, Soái ca thêm tuổi, thêm lời khen hay. Cuộc đời như bản excel, Lúc lỗi cú pháp, lúc đầy niềm vui. Em luôn cười giữa ngược xuôi, Giữ cho tim ấm giữa trời đổi thay. Kế toán – nghề ít hoa bay, Nhưng em gom nắng mỗi ngày đem trao. Chuyên tâm – chẳng thích lao xao, Làm đâu gọn đó, chẳng sao lạc dòng. Mong em mãi giữ trong lòng, Lửa nghề ấm áp, vững tay giữa đời.

THẦY QUANG VÀ NHỮNG TRANG NGÔN NGỮ

  1. Bio ngắn gọn cho kênh YouTube: "Thầy Quang và những trang ngôn ngữ" – kênh học tiếng Anh dành cho mọi lứa tuổi, nơi ngôn từ chạm đến cảm xúc. Cùng thầy Quang khám phá tiếng Anh qua bài học dễ hiểu, những bài thơ nhẹ nhàng, và những giai điệu khiến bạn muốn sống chậm lại một chút. Học để hiểu. Cảm để nhớ. Nói để kết nối. 2. Trailer lời mở đầu video đầu tiên: Chào bạn. Mình là Quang – một người thầy dạy tiếng Anh, nhưng cũng là người viết thơ, làm văn và yêu những điều sâu lắng. Bạn đang ở trong không gian mang tên “Thầy Quang và những trang ngôn ngữ” – nơi tiếng Anh không còn là một môn học khô khan, mà là một hành trình cảm xúc. Ở đây, mình sẽ chia sẻ với bạn những bài học tiếng Anh nhẹ nhàng, những đoạn văn mình từng viết, những câu thơ mình từng làm, và cả những giai điệu mình từng hát. Nếu bạn yêu ngôn từ, yêu cái đẹp đến từ sự giản dị – thì rất có thể, bạn sẽ tìm thấy một chút bình yên ở nơi này. Cảm ơn bạn đã ghé thăm. Hãy cùng nhau viết tiếp những...

TỐI GIẢN GIỮA LÀNG

Hình ảnh
  TỐI GIẢN GIỮA LÀNG Buổi tối ở làng Yên Mỹ lặng như tờ. Ánh đèn LED vàng hắt qua khung cửa kính nhà thầy Quang – nơi đám học trò nhỏ vẫn gọi vui là “căn phòng phát sáng giữa làng”. Bên trong, bàn học đặt gọn gàng: vài cuốn sách, một chậu cây xanh nhỏ và chiếc laptop cũ nhưng sạch bóng. Mùi trà nhài thoảng nhẹ trong không khí, vừa đủ để ai bước vào cũng cảm nhận được một vẻ thanh tĩnh khó gọi tên. “Thầy ơi, nhà thầy không có tivi à?” – Bình hỏi khi vừa tháo balô. “Ừ, không có. Mười năm nay rồi.” – thầy Quang mỉm cười, rót nước mời cả lớp. “Không thấy thiếu thiếu gì sao?” – Sang tò mò, mắt đảo quanh căn phòng. “ Ừ, thiếu thật. Thiếu tiếng ồn ồn ào quen thuộc, thiếu mấy quảng cáo vô duyên, và thiếu luôn cái lý do hoàn hảo để ngồi ì ra mà chẳng động đến chữ nào. ” Cả lớp cười. Nhưng rồi lại im bặt. Trong cái tĩnh lặng bất ngờ ấy, không gian như hiện lên rõ ràng hơn: không đồ thừa, không trang trí cầu kỳ. Chỉ có một bức ảnh nhỏ treo gần cửa sổ – núi Phú Sĩ phủ tuyết trắng...