YÊN MỸ QUÊ TÔI

 




YÊN MỸ — GIỮ HỒN QUÊ, THẮP SẮC MỚI

Giữa nhịp đô thị hối hả của Hà Nội, chỉ cần rẽ một lối nhỏ ven sông Hồng, ta đã về đến Yên Mỹ — một miền quê níu chân người bằng nét đẹp mộc mạc, thanh bình, lại khéo léo thắp lên hơi thở mới của thời đại. Người ta vẫn gọi nơi đây bằng cái tên thân thương: “Tiểu Lan Châu” — hòn đảo phù sa nhỏ, vẹn nguyên vị phù sa, đậm đà nghĩa tình.

Từ Lan Châu xưa đến Làng Yên Mỹ hôm nay

Trải qua bao thế kỷ, từ tên gọi Tiểu Lan Châu đến Yên Mỹ với ý nghĩa “bình yên, tươi đẹp”, vùng đất này vẫn giữ vẹn nguyên nếp sống ân nghĩa, chan hòa. Những năm gần đây, Yên Mỹ tự tin khoác lên mình diện mạo mới: làng quê được số hóa, nông dân bán hàng qua mạng, wifi phủ sóng khắp làng, du khách dễ dàng chia sẻ từng khoảnh khắc đẹp chỉ bằng một cú chạm điện thoại. Vẫn là hồn quê đó, nhưng thêm một nhịp sống văn minh, hiện đại, mang dáng dấp của một “thôn thông minh kiểu mẫu” giữa lòng thành phố.

Hào khí hiền tài — Bản sắc của đất học

Nói đến Yên Mỹ, người ta không thể không nhắc tới những bậc hiền tài làm rạng danh vùng đất hiếu học này. Từ Trạng nguyên Trần Văn Huy (hiệu Đặng Hiên) đỗ khoa Nhâm Tuất 1442, Tiến sĩ Phạm Quốc Trinh, đến Quận công Đặng Huấn — mỗi cái tên đều được lưu danh bia đá, để cháu con đời sau tự hào, nối tiếp truyền thống “tôn sư trọng học”. Ngày nay, câu ca “Nhất sĩ nhì nông” vẫn vẹn nguyên, nhưng đã trở thành niềm tự hào khi Yên Mỹ có hàng chục thạc sĩ, hàng trăm cử nhân, nhiều người làm việc tại viện nghiên cứu, giảng đường khắp mọi miền.

Di tích tâm linh — Điểm tựa hồn làng

Bước qua cổng Tam Quan cổ kính — công trình được hơn 1.300 con cháu đóng góp dựng nên — là bước vào không gian giao hòa quá khứ và hiện tại. Ở đó, Chùa Thanh Lan lặng lẽ giữ viên đá “Thạch Bồ Tát”, chốn linh thiêng cho những lời khấn nguyện bình an. Đình Yên Mỹ uy nghiêm với những vì kèo chạm khắc từ thế kỷ XIX, thờ ba vị thần linh thiêng bảo hộ làng. Đền Nhà Bà — Nhà thờ họ Đặng là di tích lịch sử được xếp hạng cấp thành phố, nơi lưu dấu ơn người lập làng, giữ đất.

Đầm Tròn — Lá phổi xanh của Làng

Nhắc về Yên Mỹ mà quên Đầm Tròn thì chưa trọn vẹn. Tọa lạc ở hướng Đông của làng, Đầm Tròn lấp lánh như viên ngọc xanh, mặt nước phẳng lặng soi bóng mây trời. Sáng sớm, sương mờ bảng lảng, chim ríu rít gọi nhau, lá xào xạc trong gió — tất cả hòa thành một bản nhạc đồng quê làm dịu lòng du khách. Đầm Tròn không chỉ là nơi lưu giữ kỷ niệm của bao thế hệ, mà còn được mở rộng, gìn giữ như “lá phổi xanh” thanh lọc khói bụi phố thị.

Con đường hoa giấy — Dải lụa sống động của làng

Từ một bãi rác hoang phế, nay thành con đường hoa dài gần một cây số, uốn lượn mềm mại như dải lụa ngũ sắc. Nhờ đôi bàn tay chăm chỉ của bà Trần Thị Huệ cùng phong trào “Người tốt, việc tốt”, dải hoa ấy vươn mình đón nắng, khoe sắc bốn mùa. Ai qua đây cũng phải dừng chân chụp ảnh, đăng lên mạng, lưu giữ một Yên Mỹ đầy thơ mộng.

Làng trải nghiệm — Du lịch xanh, đậm vị quê

Yên Mỹ còn là nơi du khách tìm về trải nghiệm đúng chất “làng quê thế kỷ XXI”. Tại Khu trải nghiệm Vạn An — Hải Đăng, trẻ em cưỡi ngựa, mò cá, chạy mê cung… Người lớn thong dong thưởng thức cơm quê dẻo thơm, rau sạch tự tay hái. Đến HTX rau thủy canh Đức Phát, Quý khách được tận tay hái dưa lưới, học cách trồng rau không đất — một mô hình nông nghiệp xanh hiện đại đầy hấp dẫn. Nhà truyền thống Yên Mỹ lưu giữ hơn 200 hiện vật quý giá, kể chuyện làng qua bao thăng trầm.

Những con số biết nói

Hơn 1.300 hộ dân đồng lòng giữ gìn di tích, bảo vệ truyền thống. 90% hộ dân quen với mua bán online, đưa chuối, mật ong, cà chua Yên Mỹ vươn ra thị trường rộng lớn. Năm 2023, Yên Mỹ được công nhận là “Xã nông thôn mới kiểu mẫu” và trở thành Điểm du lịch của Hà Nội, thu hút hàng ngàn du khách ghé thăm mỗi mùa hoa nở.

Về để thương — Xa để nhớ

Yên Mỹ không ồn ào, không cầu kỳ mà nhẹ nhàng như hơi thở đồng quê, chạm tới mọi trái tim. Người về đây để tạm quên phố thị bon chen, lắng nghe gió hát trên Đầm Tròn, chạm tay vào dải hoa giấy, nghe các cụ kể chuyện Trạng nguyên, Tiến sĩ… để thấy lòng nhẹ bẫng, yêu thêm quê hương mình.

Ai đã một lần ghé Yên Mỹ đều mang theo một phần ký ức bình yên. Để rồi khi rời đi, lòng lại vương vấn, muốn quay về, dẫu đi xa đến đâu.

Yên Mỹ — Làng quê nhỏ, câu chuyện lớn. 

Đến để thương, sống chậm để yêu, xa để hẹn ngày trở lại.

 


Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Mái Ấm Quê Mình

CHIẾC XE CHỞ GIÓ TUỔI THƠ

BÀI THƠ ĐẶC BIỆT MỪNG SINH NHẬT TÔI 2025