GIỮ TRĂNG TRONG MÌNH

 


GIỮ TRĂNG TRONG MÌNH

Em ơi, đừng bước loanh quanh,
Tìm trăng giữa chốn nắng hanh giữa ngày.
Trăng đâu ẩn dưới tầng mây,
Chẳng khi chói lóa, chẳng bay giữa chiều.

Đừng buông câu hát liêu xiêu,
Như kinh rớt lại những điều hư không.
Người nghe đâu thấu cõi lòng,
Chữ chân – chữ nghĩa theo dòng gió bay.

Em là một đốm sáng lay,
Giữa bao ánh chớp giữa ngày chênh chao.
Biển đời thăm thẳm trăng sao,
Em đem giọt ngọc thắp vào thế gian.

Đừng quên niềm tin dịu dàng,
Kẻo cây hóa úa, đất vàng hóa khô.
Bình minh sẽ hóa chiều mờ,
Nếu em đánh mất ánh mơ vô bờ.

Tình yêu – em giữ như thơ,
Dẫu bao giông tố, dẫu bờ chênh nghiêng.
Tình người là ánh bình yên,
Nối bao lối rẽ dịu miền bước chân.

Em ơi, giữ lấy đường gần,
Dẫu ngày mỏi gối, dẫu thân nhọc nhằn.
Đừng quên nhân ái âm thầm,
Tựa sương gieo hạt – trổ mầm trái tim.

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Mái Ấm Quê Mình

CHIẾC XE CHỞ GIÓ TUỔI THƠ

BÀI THƠ ĐẶC BIỆT MỪNG SINH NHẬT TÔI 2025