Mừng Sinh Nhật Cháu Đặng Ngọc Châu

 


Mười ba tuổi, Bông – Ngọc Châu của cả nhà – thắp lên ánh nến lung linh, mang theo bao ước mơ trong trẻo và hơi ấm tình bà nội vẫn âm thầm chở che cho con từ miền cực lạc.

Hè năm nào, Bông trở về Việt Nam, ríu rít quanh bà, nghe bà gọi: “Bông ơi, Bông ơi! Đập cho bà con muỗi!” rồi nép chặt trong lòng bà những đêm mưa gió, sấm chớp đùng đoàng. Giờ bà đã an nghỉ bên tổ tiên, để lại trong Bông biết bao kỷ niệm êm đềm, những câu hát ru đong đầy tình quê, như sợi tơ ấm quấn lấy tâm hồn con giữa xứ Karzan tuyết trắng lạnh giá.

Hôm nay, Bông cười rạng rỡ bên mẹ Nga, bố Vinh, chị Ngọc – cả gia đình luôn kề bên, chở che, dìu dắt Bông thành thiếu nữ xinh đẹp, nết na, học giỏi và ngày càng nở rộ tài năng thiên phú. Ngọn nến sinh nhật cũng là ngọn lửa yêu thương, sưởi ấm tình ruột thịt, nối bà với cháu bằng miền thương nhớ chẳng bao giờ phai.

Chúc Bông tuổi mới ngày càng bản lĩnh, đúng khí chất con bố Vinh mẹ Nga, để luôn xứng đáng với di sản tình bà đã gửi trao – một mạch nguồn quê hương chan chứa, một niềm tin bền bỉ nâng bước con vững vàng trên mọi nẻo đường đời.


Mừng Sinh Nhật Tuổi Mười Ba 

(Đặng Ngọc Châu - 20/06/2012)

Mười ba ánh nến thắp lung linh,
Châu nở nụ cười tỏa sắc xinh.
Mắt biếc long lanh như suối sớm,
Tóc thơm thoảng nhẹ dưới trăng thanh.

Vai sánh chị Ngọc nâng gia thế,
Cùng mẹ Nga tài, bố Vinh tình.
Ngọc Châu rực rỡ ngời dung mạo,
Đẹp từ tâm sáng đến ân tình.

(9h45 sáng ngày 20/06/2025 tại Đại học Nguyễn Trãi - Hà Đông - Hà Nội)

 


Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Mái Ấm Quê Mình

CHIẾC XE CHỞ GIÓ TUỔI THƠ

BÀI THƠ ĐẶC BIỆT MỪNG SINH NHẬT TÔI 2025