KHÓI TRẮNG

 



KHÓI TRẮNG

Khói trắng bay lên phủ cõi người,
Ngỡ mây thuở trước – khói nay rơi.
Một viên gạch đỏ xây đời mới,
Ngàn chiếc lá xanh gánh đất trời.

Phá rừng, lửa đốt – tâm mờ đục,
Trồng lại, chăm cây – dạ sáng ngời.
Giữ sạch khí trời như giữ nghĩa,
Cho mai sau chẳng thẹn với đời.

 


Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Mái Ấm Quê Mình

CHIẾC XE CHỞ GIÓ TUỔI THƠ

BÀI THƠ ĐẶC BIỆT MỪNG SINH NHẬT TÔI 2025