KHÓI TRẮNG
KHÓI TRẮNG
Khói trắng bay lên
phủ cõi người,
Ngỡ mây thuở trước – khói nay rơi.
Một viên gạch đỏ xây đời mới,
Ngàn chiếc lá xanh gánh đất trời.
Phá rừng, lửa đốt – tâm mờ đục,
Trồng lại, chăm cây – dạ sáng ngời.
Giữ sạch khí trời như giữ nghĩa,
Cho mai sau chẳng thẹn với đời.
Nhận xét
Đăng nhận xét