KHÓI BẾP CHIỀU (THƠ)
KHÓI BẾP CHIỀU
Em tôi lặng lẽ sớm hôm,
Khói bay nghi ngút quyện ôm nắng vàng.
Ríu ran tiếng hát dịu ngần,
Gió nghe cũng nhẹ, nắng gần cũng vui.
Bếp em đỏ lửa ngọt mùi,
Mỗi mâm cơm dọn như vui một ngày.
Canh dưa xanh mướt mây bay,
Rau thơm thoảng gió đưa tay quê mình.
Cà chua đỏ chín lung linh,
Màu như má thắm tuổi xinh dặm chiều.
Tay em chạm khẽ bao điều,
Cũng thành thơ, cũng hóa chiều êm êm.
Bếp con nho nhỏ ngọt mềm,
Như thơ anh viết dệt trong nắng chiều.
Nồi niêu như thể chớm yêu,
Cái tô, cái chén... cũng phiêu dáng hình.
Không cần lụa quý gấm xinh,
Chỉ đôi tay khéo đã thành mùa hoa.
Ngọn lửa em giữ chan hòa,
Mỗi chiều nghi ngút khói là nhà yên.
Bởi yêu nên mới dịu hiền,
Bởi thương nên bếp thành miền thiêng liêng.
Từng màu rau ớt em riêng,
Tô nên cả những dịu yên tháng ngày.
Mai sau ai hỏi thơ này,
Tôi xin nói: Bếp là tay em bày.
Cả đời mê mải đắm say,
Vân tôi – người giữ những ngày ấm êm.
---Yên Mỹ, ngày 10/06/2025---
Nhận xét
Đăng nhận xét