TRI ÂN HUBT
Có những ngôi trường
không chỉ dựng xây bằng gạch đá, mà được kết tinh từ mồ hôi, trí tuệ và trái
tim của biết bao thế hệ thầy cô, cán bộ, nhân viên và học trò. HUBT – Trường Đại
học Kinh doanh và Công nghệ của chúng ta – chính là một ngôi trường như thế. Từ
thuở ban sơ, trong gian khó, nơi đây đã thắp sáng những ngọn đèn khuya, gieo
hạt tri thức, vun trồng nhân cách để rồi từng lớp học trò trưởng thành, tung
cánh ra bốn phương trời.
Bài thơ “Tri Ân HUBT”
không chỉ là lời cảm ơn, mà là một bản hòa ca gói trọn những hình ảnh thân
thương và cao đẹp: bàn tay thầy như ngọn đèn khuya, ánh mắt người bảo vệ canh
giấc ngủ bình yên, tiếng chổi lao công khẽ chạm sớm mai, bếp hồng ủ ngọn lửa
tình người, và ban điều hành vững tay lái đưa con thuyền vươn ra biển lớn.
Từng câu chữ là nhịp
tim tự hào: tự hào về truyền thống nghĩa tình, tự hào về trí tuệ và bản lĩnh
Kinh – Công, và trên hết là tự hào về một tập thể đã, đang và sẽ tiếp tục
vươn xa – kết vòng năm châu, sánh bước cùng bạn bè quốc tế.
Xin gửi lời tri ân
sâu sắc tới tất cả những ai đã góp phần dệt nên vóc đẹp hôm nay và mai sau cho
HUBT. Bài thơ này, như một bó hoa thơm, xin được dâng tặng mái trường yêu dấu
trong mùa kỷ niệm 30 năm thành lập trường, để mỗi khi đọc lại, chúng ta thêm
một lần rưng rưng, tự hào và quyết tâm gìn giữ ánh sáng ấy mãi không phai.
TRI ÂN HUBT
Bàn tay thầy – ngọn đèn khuya,
Soi trang vở trắng, tỏa tia nắng hồng.
Sớm gieo hạt sáng mênh mông,
Chiều gom gió chữ, vun trồng mùa hoa.
Tấm lòng như suối ngân nga,
Len qua ghềnh đá vẫn hòa tiếng trong.
Dẫu đời sóng gió bão giông,
Vẫn gieo tri thức, vẫn trồng đức sâu.
Ban điều hành – cánh hải âu,
Vượt khơi sóng cả, vươn màu trời xa.
Tài thao lược tựa sao sa,
Dẫn thuyền vững lái vượt qua biển trời.
Bếp hồng giữ lửa tình đời,
Nêm vào bát gạo những lời thủy chung.
Lao công – sớm ngát hương dung,
Quét từng giọt nắng, chải từng màu mây.
Bảo vệ – mắt sáng đêm ngày,
Như tường thành vững chở đầy ánh dương.
Người pha nước, giọt ấm hương,
Cho hoa nở trắng giữa trường thân yêu.
Những bàn tay dệt tơ chiều,
Rắc nắng theo gió nâng diều Kinh – Công.
Dẫu ai xa bến sang sông,
Vẫn mang mái ấm, vẫn nồng nắng quê.
Hiến chương Nhà Giáo đề huề,
Ngàn thu sáng tựa câu thề biển Đông.
Chúc trường vững tựa non sông,
Ngẩng cao trí Việt, kết vòng năm châu.
Nhận xét
Đăng nhận xét