Phong Hoa Vịnh Khúc

 


    Như hương hoa thoảng gió, có những vần thơ chỉ cần chạm khẽ vào tâm trí đã đủ khiến cảm xúc ngân lên không lời. Phong Hoa Vịnh Khúc là một khúc nhạc thanh tao cất lên giữa vườn đời tĩnh lặng – nơi từng cánh mai, nhành lan, nhụy cúc, ngọn trúc đều như có hồn, đang thì thầm với gió, với nắng, với những ai biết lắng nghe. Bài thơ là bức tranh bốn mùa – xuân thanh, hạ dịu, thu vàng, đông ngân – mang vẻ đẹp trong trẻo và yên bình, như một khoảng dừng cho những tâm hồn đang tìm lại sự an yên. Hãy chậm lại đôi phút, đọc và cảm, để thấy trong từng hình ảnh thiên nhiên ấy là tấm lòng của người lái đò – lặng thầm, dịu dàng – dành cho cuộc sống, cho vẻ đẹp bình dị quanh ta, và cho quê hương Yên Mỹ dấu yêu.

Phong Hoa Vịnh Khúc

Mai nở trắng cả vườn hoa,
Lan thơm thoảng gió bay qua dịu dàng.
Cúc vàng nghiêng nắng thu sang,
Trúc lơi theo gió lang thang la đà.

Én về vẽ nét kiêu sa,
Ve kêu vọng xuống hiên nhà ngân nga.
Liễu rủ dáng mộng mơ màng,
Thông reo tiếng gió mênh mang cuối chiều.

(Yên Mỹ, ngày 6/7/2025)



Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Mái Ấm Quê Mình

CHIẾC XE CHỞ GIÓ TUỔI THƠ