Mặt Trời Ló Rạng
Mặt Trời Ló Rạng
(Đà
Nẵng, ngày 01/07/2025)
Xe bon qua núi mờ sương,
Gió luồn khe đá, ven đường chênh vênh.
Cỏ non nghiêng nắng mong manh,
Sương còn đọng lại trên cành gió bay.
Tôi ngồi yên lặng ngắm mây,
Ngó tia nắng sớm đong đầy hương lên.
Mặt trời ló rạng sau đêm,
Rót vàng từng giọt xuống thềm bình minh.
Biển Đà Nẵng - sóng êm xinh,
Gió như gợi lại chuyện tình hôm nao.
Sóng xô, biển hát rì rào,
Tựa như tiếng mẹ ngọt ngào thuở xưa...
Bạn tôi - người bạn rau dưa,
Cùng tôi rong ruổi giữa trưa chan hòa.
Tiếng cười chợt thoảng gần xa,
Mà nghe như gió ghé qua tim mình.
Chuyến xe chứa đựng chân tình,
Chở bao kỷ niệm chúng mình đã qua.
Thời gian thấm thoắt bay xa,
Vẫn còn ánh mắt chiều tà chia tay...
HUBT - một trời mây,
Chở tôi đi giữa bao ngày thân thương.
Tạm quên giáo án, giảng đường,
Để cho sóng vỗ men bờ mộng mơ.
Một lần được thỏa vờn thơ,
Không lo bụi bặm, không chờ còi xe.
Một lần chỉ biết lắng nghe,
Biển xanh, trời rộng, cơn mê ngọt ngào.
Ngày mai phố xá lao xao,
Lòng tôi vẫn giữ dạt dào sớm nay.
Một tia nắng đậu vòm cây,
Còn nguyên nhịp thở tháng ngày trong tôi.
Nhận xét
Đăng nhận xét