Bồng lai Bà Nà Hills

 


Có những nơi không chỉ là điểm đến, mà là một cõi mơ đánh thức phần tinh khôi trong mỗi người. “Bồng Lai Bà Nà Hills là bài thơ được viết từ cảm xúc như thế - khi con người đứng giữa mây trời, lặng nhìn vẻ đẹp vừa siêu thực vừa gần gũi, như lạc vào một cõi ngoài đời thật.

Từ Cầu Vàng lững lờ trong mây, đến làng Pháp cổ kính, từ hầm rượu Debay ủ men thời gian cho đến đêm huyền ảo trong lâu đài châu Âu, từng câu thơ dẫn người đọc qua những tầng không gian vừa vật lý vừa tâm tưởng. Bà Nà hiện lên không chỉ như một kỳ quan, mà như một khoảnh khắc mà ai cũng cần: để lắng, để mơ, để nhớ.

Với những ai đã từng đến, bài thơ là tấm gương phản chiếu ký ức. Với những ai chưa từng, đây là lời mời gọi bước vào một miền bồng lai nơi hạ giới - nơi mây, gió, và lòng người cùng bay...

Bồng lai Bà Nà Hills

Bà Nà mây phủ lưng trời,
Gió nâng đỉnh Chúa – một nơi phi thường.
Bốn mùa trong một dặm đường,
Sáng xuân, chiều hạ, đêm sương thu về.

Cầu Vàng uốn lượn sơn khê,
Tựa dải lụa giữa chân đê mộng vời.
Làng Pháp cổ kính một thời,
Như trời Âu ghé, dựng nơi mây ngàn.

Debay hầm rượu mơ màng,
Xuyên sâu lòng núi, đá vàng ướp men.
Fantasy Park vui không quên,
Thác thần, tượng sáp gọi tên đất trời.

Rừng thông, cổ tháp, chuông rơi,
    Khánh ngân văng vẳng giữa nơi tĩnh thiền.
Buffet Á Âu trải miền,
Bia Đức, pizza quyện duyên ẩm nồng.

Đêm Bà Nà tỏa mênh mông,
Say trong lâu đài, mộng trông mây hồng.
Bình minh hé gọi chuông đồng,
Cầu Vàng tĩnh lặng, mây lồng bước chân.

Người đi lưu mãi trong lòng,
Một lần ghé Bà Nà – mộng còn bay.
Giữa đời lữ thứ tháng ngày,
Vẫn mơ trở lại chốn này mây hoa.

(Bà Nà Hills, chiều 3/7/2025)




Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Mái Ấm Quê Mình

CHIẾC XE CHỞ GIÓ TUỔI THƠ