MỘT DẠI KHỜ - MỘT TÔI
Có những bài hát ra đời không chỉ từ cảm hứng nghệ thuật mà
còn từ sự đồng điệu sâu sắc giữa tâm hồn nhạc sĩ và thi sĩ. Một dại khờ, một
tôi là một tác phẩm như thế. Phú Quang, người nhạc sĩ tài hoa, đã chia sẻ
rằng, ông vô tình đọc được bài thơ Chia của Nguyễn Trọng Tạo và cảm
nhận một nỗi buồn day dứt, một sự cay đắng xót xa như lời tự sự của chính đời
thi nhân.
Những câu thơ như: “Chia cho em một đời tôi, một cay
đắng, một niềm vui, một buồn…” đã chạm đến trái tim nhạy cảm của người
nhạc sĩ, khiến ông nghĩ về sự "cho" và "chia" trong cuộc
đời người nghệ sĩ – những người luôn dốc hết đam mê, trái tim, và cả nỗi đau
của mình cho nghệ thuật.
Chỉ trong một tiếng đồng hồ, Phú Quang đã hoàn thành ca khúc
này và gọi điện ngay cho Nguyễn Trọng Tạo. Nhà thơ nghe xong, gật gù khen ngợi:
“Hay lắm, tôi rất thích!”.
Một dại khờ, một tôi không chỉ là lời tự sự mà còn là tiếng lòng của những người nghệ sĩ, những người luôn sống hết mình và yêu hết mình. Hãy cùng lắng nghe để cảm nhận trọn vẹn nỗi niềm ấy qua từng giai điệu và ca từ. (https://www.youtube.com/watch?v=OKnBKpjW1as)
Chia cho em một đời tôi,
Một
cay đắng… một niềm vui… một buồn.
Chia
cho em… một đời xanh,
Một
cây si với… một cây bồ đề.
Tôi
còn đâu, còn đâu đam mê,
Trời
chang chang nắng... tôi về héo khô.
Chia
cho em một đời thơ,
Một
đam mê, một dại khờ, một tôi.
Chỉ
còn cỏ mọc bên trời,
Một
bông hoa nhỏ, lặng rơi ướt đời.
*****
For
you, I give my life away,
A
bitter taste… a fleeting joy… a dismay.
For
you, I share… my youthful green,
A
fig tree’s love… and a bodhi dream.
What’s
left for me, where’s passion now?
Beneath
the scorching sun… I wither somehow.
For
you, I offer a poet’s rhyme,
A
burning love, a foolish time, a me.
Now
only grass grows by the sky,
A
tiny flower falls, in silence it cries.
---THE
END---
Nhận xét
Đăng nhận xét