YÊN MỸ THẦM THÌ
Giữa nhịp sống hối hả của phố thị, có những
làng quê không ồn ào lên tiếng, mà chỉ thầm thì
– như hơi thở nhẹ từ ký ức vọng về. “Yên Mỹ Thầm Thì”
là một bài thơ như thế – một bản hòa ca dịu dàng giữa truyền thống và
hiện đại, giữa phù sa của quá khứ
và sóng
wifi của ngày nay, giữa gánh rau triền đê và
đơn
hàng điện tử.
Bằng thể thơ lục
bát mộc mạc mà tinh tế, bài thơ dẫn người đọc đi dọc ven sông Hồng – nơi làng
Yên Mỹ xanh mướt như cổ tích – để thấy mỗi mái nhà, mỗi con đường, mỗi nếp
chùa, mỗi làn khói đều thấm đẫm tình quê. Nhưng quê hương ấy
không chỉ níu người bởi những gì xưa cũ. Nó sống động, tươi mới, và “biết kết
nối” như một thôn
thông minh mang trái tim ấm áp.
Đọc bài thơ này, ta không chỉ thấy Yên Mỹ –
mà còn thấy lại chính mình trong những buổi sớm tinh mơ, trong dáng mẹ gánh
rau, trong một vùng đất dù xa đến đâu… vẫn mãi là quê nhà.
YÊN MỸ THẦM THÌ
Yên Mỹ ven sông
Hồng reo,
Một
làng xanh mướt dọc theo đất lành.
Tre xanh đan lối mỏng manh,
Phù sa níu bước chân anh ghé về.
Tên xưa Tiểu Lan say
mê,
Giờ
thêm sắc mới tràn trề nhịp quê.
Wifi phủ sóng bốn bề,
Rau thơm, mật ngọt bán về online.
Chợ quê không tiếng
rao dài,
Mà
đơn điện tử ghé vai thương hồ.
Không còn dáng mẹ sớm hôm,
Gánh rau nghiêng bóng, lặng lờ triền đê.
Chùa xưa Thanh Lan
hướng quê,
Khói
hương bảng lảng lời thề tổ tiên.
Đầm Tròn gió sải bình yên,
Mây soi mặt nước, chim chuyền bến trong.
Ai qua Yên Mỹ thong
dong,
Hồn
bỗng chạm nhẹ vào lòng quê xưa.
Xa rồi vẫn nhớ lặng đưa,
Bởi quê đâu chỉ sớm trưa mái nhà...
Nhận xét
Đăng nhận xét