Trà
Trà
Một hơi khói trầm chiều lạnh,
Chén nâu nhuốm đọng nỗi riêng.
Ngẫm thế sự qua ly nhỏ,
Thưởng chua ngọt tự lòng yên.
Nửa đời kết nghĩa cùng trà,
Sớm hôm bạn cũ vẫn là tri âm.
Vui chung dăm chén quây quần,
Buồn riêng nhấp ngụm, lặng thầm khói bay.
Hương thơm len nhẹ
từng ngày,
Vị chan ký ức, men say nghĩa tình.
Trà ơi, nặng nghĩa ân tình,
Chẳng vinh, chẳng nhục… chỉ mình với nhau.
Trà xanh như khách tri âm,
Bên ta nửa kiếp, sớm rằm vẫn say.
Vui chung gió thoảng mây bay,
Buồn nghiêng chén nhỏ, đêm đầy hương sương.
Hương trà lắng giữa
tơ vương,
Dạy ta nhẫn nhịn, khiêm nhường tháng năm.
Không vinh, chẳng nhục, chẳng lầm,
Chỉ trao minh triết, gieo tầm mắt xa.
Sớm mai khói tỏa
hiên nhà,
Nâng chén mà ngỡ quê xa gọi về.
Trà như mạch nước sơn khê,
Thấm vào huyết quản, lối quê thanh nhàn.
Đêm khuya tĩnh lặng
mênh mang,
Nghe hương trà kể muôn trang chuyện đời.
Vị chan ngọt đắng đôi lời,
Như sông gặp biển, như trời gặp mây.
Trà ơi, chẳng hẹn
ngày nay,
Nửa đời vẫn giữ bàn tay nâng chào.
Dẫu cho thế sự lao xao,
Ta cùng chén nhỏ… ngọt ngào thủy chung.
Nhận xét
Đăng nhận xét