🎵 THƯ GỬI E-LI-VÂN CỦA BÉT TÔ QUANG

 


🎵 THƯ GỬI E-LI-VÂN CỦA BÉT TÔ QUANG

[Verse 1]
Bên dòng Avon lững lờ trôi,
Anh ngồi nhìn Clifton trong sương mờ.
Phố cổ vang tiếng nhạc mơ,
Gió thổi qua tim – nỗi nhớ dâng tràn.

Tiếng trẻ con dưới chân cầu hát,
Như con mình gọi giữa mênh mang.
Anh ước được dắt tay em qua
Ngả đường nối giữa xưa và nay...

 

[Chorus]
E-li-Vân ơi, tình anh gửi gió,
Về Yên Mỹ – ruộng lúa mùa thơm.
Nơi con ngoan khoe bố từng hôm,
Mẹ nấu bữa cơm – hồn quê anh giữ.

Giếng làng xưa, cối xay tuổi nhỏ,
Sân đình nghiêng bóng – như đợi chờ ai…
Dẫu xa em – lòng anh chẳng phai,
Tình như Beethoven – khúc nhạc dài không dứt…

 

[Verse 2]
Bristol sáng, anh thấy mình nhỏ,
Giữa trời Tây – nhưng lòng hóa bao la.
Vì có em và con ở nhà,
Nên mỗi bước đi – là bước về hạnh phúc.

Anh học chăm – như mưa mong lúa,
Như cầu mong sông mãi trôi qua.
Có em chờ, có con đợi cha,
Là hậu phương vững bền không thể ngã...

 

[Bridge]
Một ngày không xa đâu em,
Anh sẽ cõng con quanh chợ quê.
Dẫn em về bên ao làng xưa,
Nơi ta từng ước, từng mơ, từng thề…

Bên bếp lửa, ta kể chuyện xưa,
Mẹ lặng nghe, con cười ngây thơ.
Và em – nụ cười như thuở ban đầu,
Dịu dàng – là cả bầu trời anh mong...

 

[Chorus]
E-li-Vân ơi, tình anh gửi gió,
Về Yên Mỹ – nơi nhớ, nơi thương.
Từng mái ngói cũ, từng con đường,
Còn vang tiếng em, tiếng con trong mơ.

Chờ anh nhé – qua bao cách trở,
Yêu vẫn nguyên – dẫu núi cách sông ngăn…
Ngày trở về, anh hít hương rơm,
Kể cho em nghe – vì sao bên nước Anh...

 

[Outro]
E-li-Vân ơi…
Beethoven viết cho Elise bản nhạc bất tử,
Anh viết cho em – cả cuộc đời mình.

~ Bét Tô Quang, từ Bristol.


Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Mái Ấm Quê Mình

CHIẾC XE CHỞ GIÓ TUỔI THƠ