Thiền Nhẹ Như Hơi Thở
Thiền
Nhẹ Như Hơi Thở
Ngồi yên lưng thẳng nhẹ thôi,
Hai chân xếp gọn, tay ngồi buông xuôi.
Mắt khép hờ, chẳng cần cười,
Nhìn sâu hơi thở, mặc đời lặng trôi.
Đừng gồng – chỉ thở từ từ,
Hơi vào biết rõ, hơi ra theo dòng.
Không xua đuổi, chẳng ước mong,
Chỉ là đang thở thong dong giữa đời.
Ý lặng, tâm chẳng rong chơi,
Nghe như lá rụng bên trời lặng im.
Một phút – rồi đến mười năm,
Lòng ta vẫn vậy – lặng thầm phút giây.
Có khi vọng tưởng kéo về,
Chỉ cần nhận biết, không hề trách tâm.
Quay về với nhịp hơi thầm,
Gió trong ngực lặng âm thầm bước qua.
Cứ như thế, chẳng vội mà,
Một ngày thiền được – hóa ra nhiệm màu.
Chẳng cần phải đến chùa đâu,
Chỉ cần tĩnh lặng – là câu diệu kỳ.
Nhận xét
Đăng nhận xét