Rau Sạch Yên Mỹ

 



Giữa nhịp sống hiện đại đầy tất bật, có một nơi vẫn giữ được hồn đất nguyên sơ – nơi từng luống rau, giọt nước, tấc đất đều thấm đẫm công sức và yêu thương. “Rau Sạch Yên Mỹ” không chỉ là lời ngợi ca mùa vụ, mà là bản trường ca dịu dàng về một vùng quê nặng nghĩa tình – nơi con người sống gần đất, gần trời, lấy mồ hôi đổi lấy sắc xanh và vị ngọt lành của rau trái. Trong từng hình ảnh mạ non chen lối, cải vươn thềm sương, hành xếp thẳng hàng… là cả một triết lý sống: kiên nhẫn, thanh sạch, và bền bỉ. Đây là bài thơ không chỉ để đọc, mà để cảm – cảm tấm lòng người quê, cảm vẻ đẹp của lao động chân chính, và cảm cả một miền quê đang lặng lẽ vun bồi cho ngày mai vững chãi.


Rau Sạch Yên Mỹ

Yên Mỹ đất rộng trời thanh,
Mùa rau nghiêng nắng, hương lành tỏa bay.
Đồng xanh mướt rải chân mây,
Người lo vun gốc, tay gầy bón phân.

Đào mương dẫn nước xa gần,
Điện căng theo lối, rộn rần đường đi.
Mạ non chen giữa bờ mi,
Hoa màu trải khắp - xuân thì gọi tên.

Su hào phơi sắc dịu mềm,
Cải non vươn thẳng bên thềm sương tinh.
Cà chua đỏ thắm lung linh,
Cà tím mượt vỏ, hành xinh thẳng hàng.

Ớt cay đỏ rực bên đàng,
Thì là thơm ngát - tỏa lan tháng ngày.
Tươi nguyên từng gánh rau đầy,
Gửi vào phố thị - dựng xây nghĩa tình.

Yên Mỹ sáng giữa bình minh,
Một làng văn hóa yên bình tháng năm.
Danh vang khắp chốn xa xăm,
Tự hào quê mẹ, trăng rằm sáng soi.


Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Mái Ấm Quê Mình

CHIẾC XE CHỞ GIÓ TUỔI THƠ