MỪNG EM OANH XUÂN RẠNG NGỜI
Có những người sống không cần ánh hào quang, nhưng mỗi bước chân họ đi qua đều để lại vệt sáng của sự tử tế và lòng nhân hậu. Cô giáo Lê Tố Oanh – em họ tôi – là một người như thế: lặng lẽ gieo nhân nghĩa, âm thầm gặt yêu thương.
Với gia đình, em là một người em gái họ gần gũi, sâu sắc, chan hòa, luôn biết đỡ đần, chung vai gánh vác, ứng xử khéo léo giữa bao mối quan hệ nội – ngoại. Với nghề, em là một nhà giáo mẫu mực – người được Bộ Giáo dục tin cậy, luôn tận tâm truyền lửa và gieo mầm tri thức bằng cả trái tim và sự tận tụy không ngơi nghỉ. Với bạn đời, em là một người vợ đồng hành, cùng vun đắp một mái ấm bình yên mà thắm đượm, nơi những giá trị sâu bền được kết tinh qua từng ngày sống giản dị.
Ký ức ngọt ngào ấy – những bữa cơm tập thể dưới mái trời Thanh Xuân Bắc, những mùa chấm đề miệt mài bên trang giấy lặng thầm, những mầm chữ em ươm mộc mạc thuở ban đầu... tất cả như sợi chỉ đỏ xuyên suốt hành trình làm nghề. Từ lớp học thân thương đến những bước chân học trò tỏa sáng giữa đấu trường quốc tế, em vẫn vẹn nguyên là em Oanh – thông tuệ mà gần gũi, dí dỏm mà sâu sắc, thủy chung trong từng nghĩa tình và luôn toả sáng – từ cốt cách đến tâm hồn.
Dù là cô giáo,
người mẹ, người vợ, người con, người em hay người chị,
em đều khiến người khác phải trân quý. Và hôm nay –
khi em bước sang xuân thứ 60, anh xin được gửi đến em một bài thơ
chân thành này, như một bó hoa lòng, thay lời chúc mừng sâu sắc nhất.
Thân tặng em – bài
thơ mang tên:
MỪNG EM OANH XUÂN RẠNG NGỜI
(Yên
Mỹ, ngày 24/8/2025)
Em Oanh
tròn sáu mươi xuân,
Mà duyên, mà dáng vẫn ngân ánh hồng.
Một đời gieo chữ thành công,
Người gieo – người gặt đều nồng nghĩa sâu.
Văn
chương em viết nhiệm mầu,
Truyền bao tri thức – khơi màu trí tâm.
Người thầy được Bộ tri âm,
Mời làm chuyên khảo, dốc tâm vì ngành.
Ngày xưa
chung bữa cơm lành,
Thanh Xuân Bắc ấy chân thành bên nhau.
Năm chín sáu – thuở ban đầu,
Chia nhau ký ức – dài lâu chẳng mờ.
Tình em
sâu sắc vô bờ,
Dí dỏm, thông tuệ – như thơ giữa đời.
Lửa nghề em chẳng hề vơi,
Cháy từng trang sách - sáng ngời ước mơ.
Người
chồng – Dương Nam tâm thơ,
Cùng em dạy học, chẳng chờ gió xuôi.
Hai người – như cánh chim đôi,
Bay qua năm tháng – rạng ngời nghĩa nhân.
Hương Ly
– gái lớn ân cần,
Thông minh, xinh đẹp, trong ngần, thủy chung.
Quỳnh Hương – em nhỏ ung dung,
Tài vươn, sắc thắm, sáng bừng niềm tin.
Bên
chồng, em sống vẹn tình,
Tận tâm xây đắp, ân sinh, nếp nền.
Chung vai gánh việc dưới trên,
Nét duyên ứng xử – vững bền thời gian.
Bên ngoại
– em chẳng từ nan,
Việc to, việc nhỏ – lo toan đủ đầy.
Đỡ đần anh em xưa nay,
Lặng thầm gánh vác dựng xây nghĩa nhà.
Dương Nam
– rể quý chan hòa,
Cùng em phụng dưỡng mẹ già kính yêu.
Vai kề vai bước sớm chiều,
Keo sơn thắm thiết – nguyện yêu chung tình.
Từ tâm
sáng rọi bóng hình,
Học trò em – có Mỹ Linh tỏa ngời.
Hoa hậu Việt – thế giới vời,
Cũng từ ánh sáng một thời em trao.
Chúc mừng
em – nét thanh cao,
Giữ tâm như ngọc, giữ sao giữa trời.
Hành trình gieo chữ tuyệt vời,
Để ai đã gặp – cả đời nhớ em.
Nhận xét
Đăng nhận xét