🎼 CHIẾC XE CHỞ GIÓ TUỔI THƠ
🎼 CHIẾC
XE CHỞ GIÓ TUỔI THƠ
Nhạc và lời: Đặng Đức Quang
🎵 Verse 1
Xe ai lướt gió đồng xanh,
Chiều nghiêng bờ cỏ, nắng hanh khẽ cười.
Huy đạp chân nhỏ rong chơi,
Gió bay tóc rối, nắng rơi trên vai.
Bi nghiêng kính ngả nghiêng tai,
Rinh rích tiếng cười, ánh ngời mê say.
Chiếc xe khung sắt tróc mài,
Vẫn mang giấc mộng giữa ngày hồng tươi.
🎤 Rap
Đây là mùa hè không cần điều hòa,
Chỉ cần một chiếc xe cà tàng và hai đứa nhỏ lướt xe trên triền đê.
Không có iPad, chẳng cần WiFi,
Chỉ cần trời cao và một cánh diều bay dài.
Tiếng xích kêu rít – là bản nhạc riêng,
Bánh xe chao nghiêng – lại thêm chuyện phiêu bồng.
Mỗi buổi chiều là một hành trình không tên,
Chỉ có tuổi thơ – trong veo và vô tận.
Không deadline, chẳng lo toan,
Chỉ cần ngửa cổ cười vang với trời.
Cứ thế… hai cậu bé rong chơi,
Chở mùa gió thổi đầy trời mộng mơ.
🎶 Điệp khúc
Tuổi thơ là thế, trong lành như sương,
Một chiếc xe nhỏ, một đoạn đường thương.
Huy – Bi hai bóng nhỏ vương,
Chở mây, chở gió, chở ngàn mến thương.
Bánh xe quay giữa quê hương,
Tiếng cười reo rắt – vang từng con đường.
Tuổi thơ chưa biết vấn vương,
Chỉ là gió lộng giữa vườn ước mơ…
🌅 Verse 3 (kết)
Chiều nay trở lại lối xưa,
Có ai nghe gió lùa từ hồn thơ?
Xe già lặng lẽ trông chờ,
Chở thêm kỷ niệm – lặng bờ triền đê.
Mai này lớn bước xa quê,
Liệu ai còn nhớ bóng tre bên đường?
Tuổi thơ như áng mây hường,
Bay qua ký ức – ngát hương ru đời…
Nhận xét
Đăng nhận xét