Bài thơ "Mai Vàng Tỏa Sáng"
Trong dòng chảy bền bỉ của lịch sử, mỗi gia tộc đều lưu giữ cho mình những ngọn lửa thiêng – được thắp lên bởi truyền thống, được giữ lửa bằng nhân tài, và cháy mãi nhờ khát vọng vươn lên. Với họ Đặng chúng ta, ngọn lửa ấy chưa bao giờ lụi tắt.
Mỗi mùa Giỗ tổ trở về, là dịp để ta không chỉ
tri ân tổ tiên, mà còn vinh danh những búp măng đã vươn lên từ gốc rễ thiêng
liêng ấy. Và giữa muôn vàn gương mặt hiếu học, có một bông mai vàng đang lặng
lẽ tỏa hương nơi trời Âu giá lạnh – đó là Đặng Như Ngọc, sinh viên
Khoa Toán - Tin, Đại học Tổng hợp Quốc gia Kazan, người không chỉ xuất sắc
trong học thuật, mà còn ghi dấu ấn đậm nét trên văn đàn xứ sở bạch dương.
Bài thơ “Mai Vàng Tỏa Sáng” là
lời ngợi ca, là thông điệp yêu thương gửi đến Ngọc và bao thế hệ con cháu họ
Đặng – những người đang ngày đêm góp sức tô đẹp trang sử mới của dòng tộc. Tác
phẩm không chỉ ghi lại hành trình bền bỉ của một cô gái mang tên Ngọc, mà còn
là tiếng vọng từ quê nhà, từ cội nguồn yêu thương luôn dõi theo từng bước chân
các con cháu nơi phương xa.
Xin kính mời quý vị cùng lắng nghe bài thơ “Mai
Vàng Tỏa Sáng”, như một đóa mai sưởi ấm tim ta giữa tháng Tư Giỗ tổ, như
một niềm tự hào lan tỏa giữa đất trời quê hương.
MAI VÀNG TỎA SÁNG
******
Trời Âu tháng Chạp tuyết
rơi,
Mai vàng hé nụ giữa trời
Kazan.
Như Ngọc tỏa sáng dịu
dàng,
Họ Đặng – Yên Mỹ vẻ vang
quê nhà.
Toán - Tin ước vọng vươn
xa,
Văn chương thắp lửa, sơn
hà không quên.
Musa, Ayaz chuông nhẹ
ngân lên,
Giải vàng rực rỡ đề tên rạng
ngời.
Tuyết bay tà áo xinh
tươi,
Dáng xuân thấp thoáng
giữa nơi xứ người.
Thủ tướng đến, toả nụ
cười,
Việt Nam ấm áp giữa trời
tuyết tan.
Đường đời dù lắm gian
nan,
Nhưng trong tim Ngọc
ngập tràn ước ao:
“Tâm trong - Trí sáng
tựa sao,
Họ Đặng son sắt dạt dào
niềm tin.”
Mai vàng chẳng dễ kiếm
tìm,
Nở hoa rực rỡ trong tim
mọi người.
Đặng tộc toả sáng muôn
nơi,
Con là cánh én rạng ngời
sắc xuân./.
Đặng Đức Quang –
Kỷ niệm Giỗ Tổ họ Đặng 2025
Nhận xét
Đăng nhận xét