BÀI THƠ KỲ LẠ VỚI 8 CÁCH ĐỌC
Tiếng Việt là một báu vật văn hóa, không chỉ ở khả năng diễn đạt phong phú mà còn ở sự kỳ diệu khi các tác phẩm văn chương được sáng tạo một cách đầy tài hoa. “Bài thơ kỳ lạ với 8 cách đọc” là một minh chứng tuyệt vời cho sức mạnh và vẻ đẹp của ngôn ngữ Việt Nam. Với bài thơ gốc tràn đầy cảm hứng về mùa xuân, tác giả đã sáng tạo ra những biến thể đặc sắc qua 8 cách đọc khác nhau, từ đọc ngược, cắt đầu, cắt cuối, đến chuyển thể thành thể thơ ngũ ngôn bát cú đầy chuẩn mực.
Mỗi cách đọc không chỉ mang đến một
nhịp điệu và cảm xúc mới mẻ mà còn khắc họa rõ nét tài năng và sự tôn vinh
tiếng Việt của tác giả. Đây không chỉ là một bài thơ, mà còn là một bài học
sống động về sự linh hoạt và khả năng biến hóa vô tận của ngôn ngữ dân tộc.
Khi khám phá bài thơ này, chúng ta
không chỉ ngưỡng mộ tài hoa của tác giả mà còn cảm nhận được trách nhiệm giữ
gìn và phát huy vẻ đẹp của tiếng Việt. Hãy cùng đọc, suy ngẫm, và trân trọng
món quà văn hóa đầy ý nghĩa này!
1. Bài thơ gốc:
Ta mến cảnh xuân, ánh sáng ngời,
Thú vui thơ rượu, chén đầy vơi.
Hoa cài giậu trúc, cành xanh biếc,
Lá quyện hương xuân, sắc thắm tươi.
Qua lại khách chờ, sông lặng sóng,
Ngược xuôi thuyền đợi, bến đông
người.
Xa ngân tiếng hát, đàn trầm bổng,
Tha thướt bóng ai, mắt mỉm cười.
2. Đọc ngược bài gốc từ dưới lên:
Cười mỉm mắt ai, bóng thướt tha,
Bổng trầm đàn hát, tiếng ngân xa.
Người đông bến đợi, thuyền xuôi
ngược,
Sóng lặng sông chờ, khách lại qua.
Tươi thắm sắc xuân, hương quyện lá,
Biếc xanh cành trúc, giậu cài hoa.
Vơi đầy chén rượu, thơ vui thú,
Ngời sáng ánh xuân, cảnh mến ta.
3. Bỏ 2 chữ đầu mỗi câu trong bài
gốc:
Cảnh xuân ánh sáng ngời,
Thơ rượu chén đầy vơi.
Giậu trúc cành xanh biếc,
Hương xuân sắc thắm tươi.
Khách chờ sông lặng sóng,
Thuyền đợi bến đông người.
Tiếng hát đàn trầm bổng,
Bóng ai mắt mỉm cười.
4. Bỏ 2 chữ cuối mỗi câu trong bài
gốc, đọc ngược từ dưới lên:
Mắt ai bóng thướt tha,
Đàn hát tiếng ngân xa.
Bến đợi thuyền xuôi ngược,
Sông chờ khách lại qua.
Sắc xuân hương quyện lá,
Cành trúc giậu cài hoa.
Chén rượu thơ vui thú,
Ánh xuân cảnh mến ta.
5. Bỏ 3 chữ cuối mỗi câu trong bài
gốc:
Ta mến cảnh xuân,
Thú vui thơ rượu.
Hoa cài giậu trúc,
Lá quyện hương xuân.
Qua lại khách chờ,
Ngược xuôi thuyền đợi.
Xa ngân tiếng hát,
Tha thướt bóng ai.
6. Bỏ 3 chữ đầu mỗi câu trong bài
gốc, đọc ngược từ dưới lên:
Cười mỉm mắt ai,
Bổng trầm đàn hát.
Người đông bến đợi,
Sóng lặng sông chờ.
Tươi thắm sắc xuân,
Biếc xanh cành trúc.
Vơi đầy chén rượu,
Ngời sáng ánh xuân.
7. Bỏ 4 chữ đầu mỗi câu trong bài
gốc:
Ánh sáng ngời,
Chén đầy vơi.
Cành xanh biếc,
Sắc thắm tươi.
Sông lặng sóng,
Bến đông người.
Đàn trầm bổng,
Mắt mỉm cười.
8. Bỏ 4 chữ cuối mỗi câu trong bài
gốc, đọc ngược từ dưới lên:
Bóng thướt tha,
Tiếng ngân xa.
Thuyền xuôi ngược,
Khách lại qua.
Hương quyện lá,
Giậu cài hoa.
Thơ vui thú,
Cảnh mến ta.
(Nguồn: ST)
Nhận xét
Đăng nhận xét