YÊN MỸ QUÊ MÌNH: THANH BÌNH - HƯNG THỊNH

 


   Có những bài thơ không chỉ là sự thăng hoa của ngôn từ, mà là một chuyến trở về lặng lẽ – nơi kỷ niệm cất tiếng qua từng câu chữ. “Yên Mỹ Quê Mình: Thanh Bình – Hưng Thịnh” là một bài thơ như thế – mộc mạc, lắng sâu, dịu dàng mà đầy bản lĩnh.

Với kết cấu acrostic độc đáo, bài thơ như một chiếc cổng làng được dựng nên bằng ngôn từ – nơi mỗi chữ cái đầu dòng là một viên gạch lặng lẽ, nâng đỡ cả một miền ký ức. Từ bến nước, mái tranh, sân gạch đến bóng mẹ gánh trăng, dáng cha trên chiếc xe đạp cũ – tất cả như hiện lên trong một bức tranh thấm đãm tình quê.

Nhưng thơ không chỉ là hồi tưởng. Đó là sợi dây nối quá khứ và hiện tại, nơi những người thầy gieo chữ, những người dân giữ đất, những người con xa quê vẫn thủ thỉ: “Quê mình.” Đằng sau sự yên ả ấy là trái tim kiên cường, là tấm lòng son sắt, là những con người “gánh bao trách nhiệm không lay” để Yên Mỹ hôm nay sáng lên từ những hy sinh âm thầm.

Và khi câu thơ cuối khẽ chạm vào tim:

“Nồng nàn tình nghĩa sum vầy,
Hưng thịnh Yên Mỹ – dâng đầy hồn quê.”

ta chợt hiểu rằng: quê hương không chỉ là nơi ta sinh ra, mà là nơi ta để lại một phần tim mình – trong từng việc nhỏ, từng bước chân đi xa, và trong khát vọng giữ gìn – tiếp nối – dựng xây.

YÊN MỸ QUÊ MÌNH

THANH BÌNH - HƯNG THỊNH 

 

Yêu sao bến nước hàng tre,

Êm như làn gió thoảng về đầu thôn.

Nắng hong sân gạch vàng hon,

Mái tranh lặng lẽ vẫn còn mùi rơm.

 Yêu từng giọt nắng chiều hôm,

Qua bao mùa lũ vẫn ôm nghĩa tình.

hái trăng đêm nghiêng mình,

Êm vai nhẹ gánh dáng hình triền đê.

 Mỗi chiều cha đạp xe về,

Im trong bóng mẹ - lặng nghe hồn làng.

Nơi con cất giữ dịu dàng,

Hiên ngang dáng ấy - vững vàng niềm tin.

 Tán đa che nắng sân đình,

Hương sen thoảng nhẹ hữu tình bước chân.

Anh thợ xây, chị nông dân,

Nắm tay gìn giữ xa gần nghĩa xưa.

 Học trò gieo chữ sớm trưa,

Bước ra thế giới vẫn thưa: “Quê mình”.

In trong tâm thức nghĩa tình,

Nắng mưa vẫn giữ bóng hình lối quê.

 Hương đời lặng lẽ say mê,

Hiến dâng trí tuệ – chốn quê sáng dần.

Ươm bao lớp trẻ chuyên cần,

Nêu gương thầm lặng – góp phần thẳng ngay.

 Gánh bao trách nhiệm không lay,

Tấm lòng son sắt, đêm ngày vì dân.

Hết lòng giữ đạo trong ngần,

In sâu tâm đức muôn phần dựng xây.

Nồng nàn tình nghĩa sum vầy,

Hưng thịnh Yên Mỹ - dâng đầy hồn quê.




Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Mái Ấm Quê Mình

CHIẾC XE CHỞ GIÓ TUỔI THƠ

BÀI THƠ ĐẶC BIỆT MỪNG SINH NHẬT TÔI 2025